Lĩnh án 12 năm tù vì mua bán nhân viên phục vụ cho quán karaoke
Ngày 15/9, Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội mở phiên tòa sơ thẩm xét xử các bị cáo Nguyễn Văn Chung (sinh năm 1995, trú tại phường Phan Thiết, thành phố Tuyên Quang, tỉnh Tuyên Quang) và Lê Văn Khánh (sinh năm 1986, trú tại xã Hiệp Cát, huyện Nam Sách, tỉnh Hải Dương) về tội “Mua bán người”
Theo cáo trạng, tháng 11/2021, Chung xuống Hà Nội ở và làm việc cho Thân Đình Trí (sinh năm 1995, quê Bắc Ninh). Trí chuyên cung cấp nhân viên nữ phục vụ cho các quán karaoke ở khu vực huyện Hoài Đức. Chung được Trí giao nhiệm vụ chở nhân viên nữ từ nhà trọ tới các quán karaoke.
Do cần tiền chi tiêu cá nhân, Chung đã dùng Facebook cá nhân đăng tải nhiều bài viết trên các hội nhóm để tuyển nhân viên phục vụ tại các quán karaoke, sau đó chuyển giao, sang nhượng cho người khác hưởng lợi.
Sáng 26/11/2021, Chung đăng bài lên nhóm “Tuyển nhân viên karaoke miền Bắc” với nội dung cần tuyển nhân viên phục vụ karaoke. Khi đó, chị Nguyễn Thị L (25 tuổi) đã vào nhắn tin riêng cho bị cáo.
Quá trình trò chuyện, Chung bảo chị L về làm cho mình, công việc chủ yếu là rót bia và bấm bài hát cho khách, trả lương theo giờ làm việc. Chị L đồng ý nên Chung cho số điện thoại của mình.
Tối cùng ngày, chị L từ nhà ở Vĩnh Phúc xuống Hà Nội gặp Chung. Đón chị L ở bến xe, Chung đưa người phụ nữ này về nhà trọ. Sáng hôm sau, Chung nói với Trí về việc đưa chị L đến chỗ Trí làm nhưng Trí chê chị L nên không đồng ý.
Thấy vậy, Chung nói sẽ đưa chị L lên Bắc Ninh làm việc. Được chị L đồng ý, Chung gọi cho người quen trên Bắc Ninh xuống đón người. Lên đến Bắc Ninh, chị L không đồng ý với việc trả lương theo tháng.
Người quen của Chung sau đó đã gọi điện cho Chung có anh tên Khánh đang cần tuyển nhân viên, nếu Chung không cần thì để chị L cho Khánh.
Khi Chung đồng ý, Khánh đã liên hệ và yêu cầu gửi ảnh chị L cho anh ta xem. Sợ chị L bị chê nên Chung đã lấy ảnh của người khác gửi cho Khánh. Xem ảnh xong, Khánh hỏi giá, Chung nhắn lại: “6 triệu đồng”. Khánh mặc cả xuống 4 triệu và Chung đồng ý. Về phía chị L, sau khi nghe Chung nói về Hải Dương làm việc đã không đồng ý, nhưng chị vẫn bị Chung ép vào xe taxi để cùng Khánh về Hải Dương.
Khi xe đi đến khu vực tỉnh Hưng Yên, Khánh nói với chị L: “Nếu không về Hải Dương làm thì đi Thanh Hóa làm”. Lo sợ bị đưa đi làm gái bán dâm, chị L bảo Khánh cho mượn điện thoại để gọi cho Chung. Tuy nhiên, Khánh không đồng ý.
Quá trình di chuyển trên đường, Khánh liên tục gọi cho nhiều người hỏi họ có cần nhân viên không để chuyển chị L đến. Tuy nhiên, không ai nhận chị L. Do đó, Khánh bảo tài xế đưa mình và chị L vào một nhà nghỉ ở huyện Nam Sách (Hải Dương) thuê phòng.
Tại đây, Khánh cho chị L biết việc Chung bán chị cho Khánh. Nghe vậy, chị L bảo với Chung sẽ trả lại số tiền mà Chung bán chị cho Khánh để chị được về nhà.
Khánh đồng ý và báo giá “chuộc người” 7 triệu đồng. Chị L đồng ý và mượn Khánh điện thoại để gọi cho người thân. Khi người thân của chị L chuyển 7 triệu đồng cho Khánh, Khánh đã thả chị L. Được thả, chị L đã đến Công an huyện Hoài Đức trình báo sự việc...
Tại phiên tòa, bị cáo Chung và bị cáo Khánh thừa nhận hành vi phạm tội như trên. Sau khi phân tích, đánh giá hành vi phạm tội của hai bị cáo, Hội đồng xét xử đã tuyên phạt bị cáo Chung 12 năm tù và bị cáo Khánh 5 năm tù cùng về tội “Mua bán người”.